DANG DỞ !
Dịu dàng em nói.
Lửa khói cùng nhau.
Đôi mình tình nghĩa trước sau.
Thời gian không thể bạc màu lứa đôi.
Thế rồi dang dở.
Một buổi chiều xa……
Em về bên cạnh người ta.
Bỏ anh ở lại quê nhà sớm khuya.
Xa lìa cõi mộng
Khép cổng tương lai.
Mấy ai đong đếm đêm dài.
Để mà hiểu nỗi u hoài canh thâu.
Dạ sầu trăn trở.
Tưởng ngỡ rằng quên.
Mong tìm được chút bình yên.
Ngờ đâu chuốc lấy ưu phiền quanh năm.
Đêm nằm xao xuyến.
Quyến luyến tình xưa.
Thương yêu biết mấy cho vừa.
Thôi đành gởi đến cơn mưa cuối mùa.
ĐẤT VIỆT muôn đời mãi nở hoa.
Anh em bốn biển vẫn chung nhà.
TÌNH THƠ gởi đến câu nồng thắm.
Tiếng vọng ngân xa với mặn mà.