Thơ vui 6
Thơ vui cuối tuần ! BA ĐỒNG MỘT MỚ ĐÀN ÔNG SAO EM ÔM LẤY KẺ KHÔNG RA GÌ. HẨM HIU ! BA xu rượu em là tuyệt nhất. ĐỒNG bạc còm tất bật sớm khuya. MỘT mình nào biết sẻ chia. MỚ rau bìa đậu đầm đìa cực thân. ĐÀN gãy khúc muôn phần […]
Như tên gọi của nó, thơ tự do không hề có một quy luật nào cả về gieo vần lẫn niêm luật đối xứng. Sở dĩ thơ tự do có tên gọi như vậy, là vì những tác giả sáng tác thơ tự do đã từng bước phá vỡ tất cả các luật lệ của thơ ca cũ, mở đường cho một thời đại văn chương tự do mới.
Thơ vui cuối tuần ! BA ĐỒNG MỘT MỚ ĐÀN ÔNG SAO EM ÔM LẤY KẺ KHÔNG RA GÌ. HẨM HIU ! BA xu rượu em là tuyệt nhất. ĐỒNG bạc còm tất bật sớm khuya. MỘT mình nào biết sẻ chia. MỚ rau bìa đậu đầm đìa cực thân. ĐÀN gãy khúc muôn phần […]
GIANG ĐẦU ! Giang đầu nhớ bến sông Tương. Thương nàng thôn nữ má hường đợi trông. Nhìn dòng nước chảy mênh mông. Đầu sông xa nhớ, cuối sông thẫn thờ. Tình chàng ý thiếp mộng mơ. Ngày đêm đứng ngóng biết chờ đợi ai. Lững lờ chia cắt làm hai. Câu thơ dang dở,
TRĂNG ! Vầng trăng ai bán mà mua. Năm xưa Mặc Tử nói đùa mà thôi. Thời gian nào có ngừng trôi. Chị Hằng tha thiết bồi hồi nhớ quê. Cây đa cành lá sum xuê. Xa xăm chú Cuội ê chề ruột gan. Trăng lên bừng sáng không gian. Trăng tà như muốn thở
GẶP MẶT ! Bên nhau như một gia đình. Bên nhau trao tặng nghĩa tình yêu thương. Bên nhau trên mọi nẻo đường. Bên nhau ta mãi vấn vương tháng ngày. Chúng mình luôn mãi nồng say. Chúng mình vui vẻ sum vầy bên nhau. Chúng mình trọn vẹn trước sau. Chúng mình chẳng có
XA RỒI ! Xa rồi thầm gọi ai ơi. Xa rồi nhớ lại những lời khen chê. Xa rồi cảm thấy u mê. Xa rồi luyến tiếc đêm về có nhau. Xa rồi vắng vẻ trước sau. Xa rồi trời đất nhuộm màu tối tăm. Xa rồi thiếu tiếng hỏi thăm. Xa rồi mới biết
HẠ ƠI ! Hạ chợt đến gợi niềm ký ức. Tuổi học trò nét mực chưa phai. Lại thêm thoang thoảng hương nhài. Của người thiếu nữ đan cài ngang vai. Ngày mai tới tương lai rẽ lối. Lưu bút này chớ vội người ơi. Phượng hồng đỏ thắm sân chơi. Nhưng sao cảm thấy
ANH EM ! Anh trai có dịp về quê, Em đây quà tặng không chê điểm nào. Chỉ là chút nước thanh tao. Vợ em nấu nướng khi vào nồi cơm. Nếp thời chọn loại vàng ươm. Thức chờ bốn tiếng mới đơm vào sành. Hôm nay ôm đến tặng anh. Tàu xe thuận lợi
HÒN VỌNG PHU ! Có một câu chuyện nhỏ. Gia đình đó thuận hòa. Bỗng người chồng than la. Rồi đi xa biền biệt. Người vợ buồn da diết. Nhưng không biết tìm đâu. Cây đắng với u sầu. Chỉ biết cầu niệm Phật. Thời gian dần trôi khuất. Với tất bật lo toan. Nhưng
ĐÒ ƠI ! (Thơ vui cuối tuần) Chiều tà vẳng tiếng đò ơi. Gió lay ngọn cỏ chim trời liệng bay. Hương đồng thoang thoảng nồng say. Dòng sông mái đẩy đáp thay tiếng chào. Ánh nhìn vừa mới gởi trao. Ô hay, có phải bé Đào năm xưa. Thẹn thùng, em nhẹ nhàng thưa.
HẠ VỀ !!! Nắng Hạ về nghiêng trên tờ giấy nhỏ . Em bồi hồi ai đó ngỏ lời thương . Phượng hồng vui với ghế đá sân trường . Dòng lưu bút tơ vương màu mực tím . Ngày chia tay vội cúi đầu bịn rịn . Giọt lệ buồn đành giấu kín nơi