GIANG ĐẦU !
Giang đầu nhớ bến sông Tương.
Thương nàng thôn nữ má hường đợi trông.
Nhìn dòng nước chảy mênh mông.
Đầu sông xa nhớ, cuối sông thẫn thờ.
Tình chàng ý thiếp mộng mơ.
Ngày đêm đứng ngóng biết chờ đợi ai.
Lững lờ chia cắt làm hai.
Câu thơ dang dở, canh dài tương tư.
Ứớc gì chàng hóa kình ngư.
Thiếp con sóng lớn thực hư với đời.
Nghĩa tình luôn vẫn đầy vơi.
Nhưng mà cách trở nghẹn lời bên nhau.
Tình ta nồng thắm trước sau.
Cớ sao người lại làu bàu khen chê.
Ta về lại bến sông quê.
Để người trong mộng tái tê cõi lòng.
Ta về người lại chờ mong.
Sông Tương câu hát đục trong sớm chiều.
Biên tập viên.