Truyện dài – Phi Hùng liệt truyện chương 2

Chia sẻ trên Facebook

Phi Hùng liệt truyện !

CHƯƠNG 2.
NGƠ NGÁC !

Dưới chân núi là một làng quê yên ả thanh bình.
Phi Hùng rảo bước giữa con đường làng quen thuộc khi thỉnh thoảng xuống núi cùng với sư phụ mua lương thực và vật dụng hàng ngày.
_Ê, Phi Hùng hôm nay thầy đâu mà lại đi một mình zậy?
_Dạ thưa thím, hôm nay thầy con có việc nên sai con xuống núi hành đạo.
_Mèng đất ơi, ở đây có gì đâu mà hành đạo, kkkkk. Mỗi lần có chuyện gì sư phụ cậu xuống thì tất cả lại êm xuôi.
_Vậy thím Bảy cho con hỏi ý của thầy con là sao ạ.
_Ý của thầy con lớn lên rồi phải ra đời mưu sinh cuộc sống, phải tìm kiếm công ăn việc làm, rồi dựng cửa xây nhà, rồi cưới vợ sanh con, hihi, rồi phải biết quan tâm chăm sóc gia đình, xã hôi.
Nhiều chuyện lắm con à.
_Nhưng ý của thầy con là ra đời hành đạo.
_Con à, hành đạo là đem sức lực và tài đức của mình giúp đỡ mọi người, là đoàn kết, yêu thương để tạo nên sức mạnh cộng đồng. Là không nhường nhịn với kẻ xấu, là tranh đấu với bất công.
Nhưng quê hương ta bao năm nay luôn thương mến thuận hòa nên thầy con dạy là trên bước đường con đi thì hãy cố gắng giúp đỡ dân lành.
Nơi đây vốn dĩ bình yên nên con hãy đi xa mà thỏa chí trai hùng.
Phi Hùng mở tay nải ra và nói:
_Thím Bảy ơi, khi con xuống núi thầy chỉ đưa cho con bấy nhiêu thôi.
_Thầy cho con như vậy là quá nhiều rồi!
Sau này con phải tự lập với cuộc sống của mình, con có thể làm thuê, làm mướn, có thể làm những việc con không mong muốn để kiếm những đồng thiện từ công sức, mồ hôi và xương máu vủa mình, những đồng tiền sáng bận chiều lo, đêm nằm co ro suy nghĩ.
Thôi, trời cũng dần khuya rồi, con nên tìm quán trọ nghỉ ngơi rồi mai lên đường sớm. Thím Bảy chúc con thượng lộ bình an, thuận buồm xuôi gió.
_Vâng ạ, con thưa thím Bảy con đi.
Sáng sớm hôm sau khi tiếng chim líu lo ríu rít trên cành và những tia nắng nghịch ngợm xuyên qua vòm lá thì Phi Hùng đã đứng ở cuối làng. Chàng trai khẽ ngoái nhìn lại nơi mình đã từng sinh sống và trưởng thành rồi nhẹ nhàng rảo bước chân đi.
_Anh kia, đi đâu zậy? Tiếng kêu của người xà ích trên đường.
_Dạ, tui cũng chưa biết. Gãi đầu.
_Trời ơi, sao ngộ quá zậy, kkkkk.
_Tui nói thiệt đó, vậy xe chú đi về đâu.
_Tui lên Châu Thành.
_Vậy cho tui đi với, bao nhiêu tiền vậy?
_Thôi, thuận đường tui kiếm người đồng hành nói chuyện cho vui.
_Vâng, cảm ơn chú nghen.
_Cậu lên trển làm gì vậy?
_Dạ tui đi kiếm việc làm. Phi Hùng nhớ lời của thím Bảy.
_À, trên đó tui cũng có quen ông chủ Đời chuyên mua bán nông sản và khai khẩn đất hoang, cậu có muốn làm cho ông ta không?
_Dạ được à.
_Vậy để tui giới thiệu cho, ông này rât mến người hiền tài. Nếu cậu làm được việc thì ông ta sẽ trọng dụng.
À mà quên, cho tui hỏi cậu thông thạo công việc gì?
_Dạ, tui biết vác cây, chẻ củi, xách nước và nấu ăn.
_Ồ, vậy thì lên đó ông chủ sẽ hướng dẫn công việc cho cậu.
_Vâng ạ, tui xin cảm ơn chú nhiều lắm.

 

Tác giả: ducle
Minh họa: AI Generated


Chia sẻ trên Facebook

5 bình luận trong “Truyện dài – Phi Hùng liệt truyện chương 2”

Để lại một bình luận

error: Content is protected !!
Lên đầu trang