Truyện dài – Phi Hùng liệt truyện chương 3

Chia sẻ trên Facebook

Phi Hùng liệt truyện !

CHƯƠNG 3

CHỐN NƯƠNG THÂN !

 

Hôm nay nhà ông chủ Đời có khách trên thành phố về chơi nên nhộn nhịp hơn ngày thường.
Người xà ích và Phi Hùng tới tầm trưa. Bên trong nhà ra tới ngoài đường là tiếng mời chào, thăm hỏi huyên náo cả một con đường.
_Kiểu này là không gặp được ông chủ rồi cậu ơi, hay là mình kiếm tạm chỗ nào ăn trưa , đầu giờ chiều mình ghé lại.
_Vâng, nghe lời chú zậy.
Chú xà ích đánh xe đi thêm một đoạn thì gặp quán Ba Hường treo biển :
-Cơm canh có đủ cả, không khá giả vào đây.
Quán tuy nhỏ nhắn, đơn sơ nhưng sạch sẽ và trên chạn để đầy đủ thức ăn. Bà chủ quán vừa quạt lò vừa ngoái lại:
_Mời zô, mời zô, hôm nay có món chuột đồng ngon lắm.
Hai người nhìn quanh và ngồi xuống một bàn gần mặt đường vì lúc này cũng không còn chỗ nào nữa. Phi Hùng đảo mắt liếc nhanh thì thấy bàn trong cùng co0s 4 lão nông đang cố ăn nhanh cho xong bữa. Còn bàn sau lưng có 3 thanh niên đang chén tạc chén thù.
_Chú và anh dùng gì ?
Tiếng nhỏ nhẹ vang lên và trước mặt và trước mặt Phi Hùng là một cô bé tầm 15, 16 tuổi da hơi ngăm đen nhưng có một gương mặt sáng và xinh tươi.
Hồi nãy mình không thấy, chắc là ở hè sau mới ra, nhưng như vậy mình cũng bất cẩn quá rồi, Phi Hùng thầm nghĩ trong đầu.
_Cho chú dĩa cơm chiên hột vịt, còn cậu ăn gì ?
_Cháu ăn cơm với tàu hũ.
_Trời đất, ăn gì kỳ zậy ?
_Dạ, cháu ăn vậy quen rồi.
_Chú và anh đợi chút nghen.
_Được rồi, cho chú xin hai chén nước.
_Vâng ạ .
_Này bé, sao chuột đồng hôm nay mặn zậy ? Tiếng ở bàn phía sau vang lên.
_Dạ, chắc mẹ tẩm ướp gia vị chưa đều tay, mấy anh cần gì không ạ ?
_Đem dĩa này vào trụng lại chơ bớt mặn đi.
Năm phút sau :
_Trời đất ơi, sao mà hương đồng gió nội bây hết mùi zậy, nhạt phèo, bà chủ làm lại dĩa khác coi.
_Dạ, mấy chú thông cảm, hôm nay thịt chuột để qua đêm nên sáng nay tui phải ướp cho thấm gia vị đó mà. Có gì tui đền cho dĩa khác. Giọng bà chủ quán ngọt ngào.
_Thôi khỏi, cô em rãnh rỗi đến ngồi với tụi anh vài chén cho vui.
_Dạ thôi, tui còn bàn khách chưa làm xong, cho tui kiếu.
_Đứng lại, qua nói chưa được đi thì đừng có nhấc gót. Hôm nay qua ngồi đây là đặc ân của quán rồi đó.
Qua được mời tới nhà ông chủ Đời nhưng vì tới trễ nên mới phải bụi bờ thế này đây.
Nể tình cô chủ hay hay.
Nên qua muốn chút tỏ bày yêu thương.
Haha, haha…
_Dạ thôi, xin các chú cho tôi được làm ăn.
Bốn lão nông vội đứng dậy thanh toán tiền rồi đi ngay.
_Giỡn hoài, chúng tôi đang đói bụng và đã được ăn gì đâu. Chú xà ích buông lời.
_Kệ xác tụi mày, khôn hồn thì biến đi.
_Không, tụi tui đã gọi rồi và đang chờ cơm.
_Tụi mày, đuổi thằng già đó cho tao.
Hai thằng vội lao đến nhưng chú xà ích còn nhanh hơn.
Lộn ngược người về phía trước và trên tay cầm đòn ghế xoay qua xoay lại hai vòng thì thấy hai thằng nằm sõng xoài ra mặt đất.
_Ngon hè, chơi được luôn cả 2 thằng đệ tử của tao. Mày là thằng nào ?
_Tui chỉ là người đánh xe ngưạ kiếm cơm qua ngày, nhưng tui thấy chướng tai gai mắt nên tui phản kháng.
_Được rồi, vậy thì hôm nay mày bản án tao dành cho mày.
Câu nói vừa dứt xong trán gã đã nổi một cục u mà không hiểu vì sao.
Thì ra Phi Hùng ngồi xem và lắng nghe bỗng thấy một trái sơ ri nằm trên mặt bàn thì tinh nghịch búng luôn về mặt gã đầu trâu. Trái sơ ri nát bét nằm trên trán gã côn đồ trông thật nực cười và khó coi.
Từ phía nhà ông chủ Đời một đoàn người đi tới, tên côn đồ thấy vậy chạy tới nhỏ to với người dẫn đầu.
Nhìn thấy người xà ích người đó khẽ gật đầu.
_Ông chủ Đời đó, người xà ích nói nhỏ với Phi Hùng.
_Cậu ở đâu tới đây ? Ông chủ Đời nhìn và hỏi Phi Hùng.
_Dạ, tui ở phí dưới An Giang.
_Vùng nào ở đó ?
_Tui ở trên núi Cấm.
_Tui cũng có quen vị đạo sĩ Nhật Minh ở vùng đó.
_Dạ, đó là thầy tui.
_Ồ, vậy là người quen rồi, cậu tới đây làm gì ?
_Thầy biểu tui ra đời mà hành đạo.
_Vậy bữa nay cậu ở đây với tui, tha hồ mà hành đạo. Ông chủ Đời tủm tỉm.
_Thiệt hả, tui đội ơn ông nhiều.

 

Tác giả: ducle
Minh họa: AI Generated


Chia sẻ trên Facebook

4 bình luận trong “Truyện dài – Phi Hùng liệt truyện chương 3”

Để lại một bình luận

error: Content is protected !!
Lên đầu trang